Nỗi niềm này bộc phát vào chính ngày hôm nay 1 ngày hội làng của 1 người bạn tôi đã gặp lại 1 người tôi luôn nhớ và mơ về người ấy trong 2 năm nay và ko thể quên đi người ấy những kỉ niệm trong tôi và em hồi học lớp 10 cùng nhau.... tất niên.... đi chơi cùng nhau chuyện của tôi và em kể rằng : bắt đầu vào năm học lớp 10 đc hơn 2 tuần mấy người trong lớp mới ( vì lên lớp 10 có nhiều người khác trường từ trường khác đến ) lên mấy người ( khoảng 7,8 người ) trong đó có tôi và em lúc đó tôi rất hãnh diện vì em đã nói tôi lên đèo em trên 1 chiếc xe đạp lúc đó tôi rất vui .... đèo em đi trước rất xa các bạn phía sau và em bất chợt nói với tôi là tôi cười rất giống 1 người quen cũ của em tên : Hải tôi rất nhớ tên người này và sau 1 tháng tôi hỏi vài người bạn của em và biết rằng người tên Hải đó chính là người yêu cũ của em thật sự tôi rất sh0k khi biết đc điều này.... 1 lần nữa tôi đc cùng em vào 1 buổi liên hoan vui vẻ tại chính nhà của em do cả lũ cùng góp tiền liên hoan : em cũng uống , tôi cũng uống ( nhưng em uống cũng vừa phải vì là con gái mà ) em cũng ngà say và sau đó tự nhiên mạnh dạn đến ngồi gần tôi nhưng thật đáng tiếc rằng 1 người con trai ( bạn của tôi ) muốn đến ngồi cùng tôi để cùng nhau uống và đã cướp mất chỗ của em ( tôi cảm thấy em ko muốn ra để nhường bạn đó ) sau ngày hôm đó tôi rất vui mà lại vừa mang mác buồn rồi 1 ngày ... chính là ngày valentin em đã tặng tôi 1 chiếc vòng cổ có chứa rất nhiều hình ... trái tim, chữ thập,... nhưng em cũng tặng 1 người 1 chiếc vòng nhưng chiếc vòng này ko có hình biểu hiện của tôi đã rất bực bội và thật đáng buồn hơn tôi đã nói xoáy trước mặt em là "" Đông ơi mày lấy vòng ko tao cho này "" ( đông là bạn của tôi ) và rồi hỏi thử em"" tớ cho Đông nhé "" em đã nói"" đừng "" rồi đi chỗ khác tôi đã làm 1 điều làm em rất buồn là trả lại em chiếc dây và chỉ giữ lại những phụ kiện biểu hiện của tình yêu và tôi cảm thấy em rất buồn khi nhận lại sợi dây chuyện chúng tôi còn rất nhiều......... nhưng ko thể kể hết ra đây vì quá dài.... rồi 1 ngày em là 1 cô gái nghịch ngợm và đến đầu năm lớp 11 em đã nghỉ học tôi từ đó ko đc gặp lại em đến ngày hôm nay cuối năm lớp 12 tôi đc gặp em trong nhà 1 người bạn ( người bạn này cũng liên hoan cùng bọn tôi năm học lớp 10 ) tôi đã có bao suy nghĩ và muốn nói với em trong 2 năm... nhưng tôi ko thể mở mồm ra chào em nữa mợi người thấy em có hèn nhát quá ko em có 1 dự định này ngày mùng 10 này cũng nhà 1 người bạn ( chính là người tên ĐÔNG ) học cùng em từ lớp 9 đến lớp 12 em sẽ nhờ đông mời người đó đến và nói hết tâm sự của mình trong 2 năm này mọi người chịu khó đọc những lời tâm sự của mình rồi chia sẻ cho mình ít kinh nghiệm để mình mạnh dạn nói với người đó đc ko Xin chân thành cảm ơn !
sao ko xin số điện thoại rồi nhắn tin ngỏ ý mạnh dạn lên mà tỏ tình , ko thì sau này ko còn cơ hội đâu , lấy hết sức can đảm ra mà nói
tao dự định mùng 10 này sẽ nhờ 1 thằng bạn mời em ý vào nhà ăn hội vì cùng lớp với nhau hồi lớp 10 mà tao uống rồi sẽ nói với em hết những điều trong 2 năm này với em mày cho tao vài lời khuyên
văn thơ của mày thế này chả trách thầy hiệu truưởng cứ giữ mày lại để dạy dỗ bọn đàn em
Dài quá . Mỗi tội k văn chương bằng mềnh . Nói ra những gì mình đã nghĩ và xin lỗi cái lần va linh tinh ấy đi . Còn mày k làm đc thì để tao cho . Bình thường k nói đc thì uống ít rượu vào rồi nói , còn rượu k nói ra đc thì đập đá
tao ko dám chào nữa thì sao dám xin sdt .... mùng 10 này tao sẽ nhờ bạn cố gắng mời em vào nhà để thổ nộ ... cho tao ít ex đi
Tao làm gì có kinh nghiệm mấy cái vụ này tao chưa từng thuơng thầm nhớ chộm em nào cả còn tỏ tình thì ai thích mình hãng động đến, kô thì next Yêu là khổ kô yêu là bổ
mày uống rượu nói nó còn khinh cho tốt nhất kiếm góc vắng ko thì lúc chúng nó ko để ý 2 chúng mày , rồi mày nhìn mắt nó mà nói ( dù ngại cũng phải nhìn ) , khi nói phải tỏ ra ấp úng và e thẹn ( sẻ đc lòng hơn ).Rồi mày kể từ lúc gặp nó thì thế nào thế nào rồi dần dần mày yêu nó.Tao nghĩ nó yêu mày nhưng 2 đứa ko ai nói thì sao dám nhận.Ko nói ra có đứa nói trước mày thì chịu đấy
Ôi tình yêu thế em nó ko có số te le phôn num bờ à nhắn tin nói chuyện với em thường xuyên và quan tâm đến 1 tẹo 2 năm thỉng thoáng mới gặp nhau. chuyện trò thì ít. nói chuyện cũng ít nó mà là đứa biết ý và hiền thì nó im lặng và ko nghĩ vớ vẩn mà vớ phải con bựa bựa nó lại chửi cho bỏ mẹ tự nhiên mày nói độp 1 câu là tớ yêu ấy thì ai tin. trong khi đó 2 đứa cưng lại rất ít khi gặp nhau có lẽ nào nó nghĩ mày chém gió
cố gắng lên anh. đừng vì khoảng cách thời gian quá xa mà đánh mất những gì mà mình luôn mong đợi và yêu thương. hãy để những gì mà trái tim muốn nói bấy lâu nay đc cất tiếng. đừng bắt nó phải lặng đi rồi sau đó phải nuối tiếc. ko còn cơ hội đâu. có thể cô ấy cũng muốn nói những điều mà anh muốn nghe đó. Dù chỉ 1 lần, hãy nói... TB: giờ em có muốn đc như anh cũng ko đc nữa. từ khi quyết định đi xa kiếm tiền em đã phải bỏ lại tất cả... Cố gắng lên anh nhé
có gì anh đã nói với chú ở YH rồi đó mày cứ thế mà phát huy thôi , ko đến lúc mày có hối hận thì cũng muộn rồi , cơ hội chỉ có 1 lần này thôi đấy
Không nên thổ lộ nếu đối tượng kô có ý với mình, càng làm người ta ngại và xa cách thôi, cách tốt nhất thể hiện bằng hành động quan tâm nhòm nhó, cách cư sử của mày với bạn bè cũng như với nó thôi, dần dần nó có ấn tượng sẽ tự tèn ten tén ten thôi
phải ko được ngại, cứ chờ vờ như ko ý thằng độn ngại là cái mồm nó như là bị keo dán ý phải tự tin mà chém. con gái yêu = tai mà có khiếu nói chuyện thì hài hài 1 chút
Hội Làng cùng ngày em rồi hehe mùng 6 tháng 2 em cũng vừa ở quê ra Cũng có chuyện muốn tâm sự lắm nhưng thôi vậy hì