Vâng !!! Tình yêu là thế . Yêu nhau lắm rồi ĐAU ĐẤY . THANK bài viết của chủ TP , dài hay và nhiều cảm xúc
Với mình thì tình yêu là thứ xa xỉ. Mình căm hận tình yêu, vì nó đã làm mình xuống hố đen của tâm hồn.
Xa xỉ đồng nghĩa với sẽ mua được bằng rất nhiều tiền Với ta thì tình yêu đã chết lúc 1h 57 phút 16 giây ngày 1/4/2004 . Tiếng còi tàu thay tiếng chuông chùa
T mới (cách 2thang) đọc được 1 lá thư viết cho QSN về tình yêu: Link chia sẻ : http://qns.vn/Quick-and-Snow-17517.html ĐÔI KHI TA CÔ ĐƠN, TA CẦN NGƯỜI ĐỂ NÓI CHUYỆN, TA TÌM ĐƯỢC KẺ ĐỒNG HÀNH. TA HÀN HUYÊN VỀ CUỘC SỐNG VỚI NGƯỜI ẤY, CƯỜI ĐÙA VỚI NGƯỜI ẤY. RỒI TA NHẦM TƯỞNG ĐÓ LÀ TÌNH YÊU. Có đôi lần trong đời, ta bắt gặp một người và cứ điên cuồng chạy theo người ấy, giữ người ấy lại bên mình, khóc lóc đau thương vì người ấy, tưởng như là tình yêu duy nhất của đời mình. Nhưng rồi tình cảm ấy lại phai nhạt theo thời gian, lúc ngoảnh đầu nhìn lại, ta nhận ra mình đã nhầm lẫn giữa thói quen và tình yêu. Ta thường mắc phải những sai lầm như thế, đặt nhầm tên cho những mối quan hệ, chỉ bằng cảm xúc nhất thời của mình… Chúng ta thường tạo cho nhau những thói quen, để rồi đôi khi nhầm tưởng đó là hạnh phúc. Ta lao đầu theo những yêu thương mỏng manh mà cứ ngỡ đó là thứ tình cảm sâu sắc từ tận đáy lòng mình. Chúng ta gọi đó là tình yêu. Chúng ta dốc cạn trái tim mình vào đó, nhưng đến một ngày nhận ra, nếu không có thứ “tình yêu” ta tưởng "sống chết có nó" ấy, ta vẫn vui, vẫn lạc quan, vẫn nhớ thương, dành tình cảm cho những người khác. Nhiều lúc, ta tự làm tổn thương chính mình và người ấy mà thôi. Đôi khi có một người đến với ta, quan tâm những lúc ta yếu đuối nhất, cần che chở nhất, khi ta vừa trải qua một mối tình đầy nước mắt và cảm thấy mất niềm tin vào tình yêu. Người ấy tiếp thêm cho ta hy vọng, nghị lực, người ấy như hiểu hết mọi góc khuất trong tâm hồn ta, rồi ta bỗng nảy sinh tình cảm với người ấy. Đó cũng chẳng phải là tình yêu đâu. Đó chỉ là niềm thương mến. Niềm thương mến đối với người thân thiết, với một người lấp đầy những trống rỗng, lướt qua miền sâu thẳm nhất để chữa lành vết thương lòng, nên ta vô tình ngộ nhận. Đừng đưa những cảm kích, lòng biết ơn để áp đặt vào tình yêu. Đôi khi ta nhầm tưởng tình cảm giữa một người bạn thân khi họ luôn bên ta lúc ta mệt nhoài với những bộn bề cuộc sống là tình yêu. Hãy xem xét lại. Để đánh đổi một tình bạn lấy một tình yêu thì có thể, nhưng sẽ rất khó để đưa một tình yêu về một tình bạn. Liệu đó là tình yêu hay là những xúc cảm khi gắn bó dài lâu? Đôi khi ta cô đơn, ta cần người để nói chuyện, ta tìm được kẻ đồng hành. Ta hàn huyên về cuộc sống với người ấy, cười đùa với người ấy. Rồi ta nhầm tưởng đó là tình yêu. Nhưng hai sự cô đơn ở gần nhau, lâu ngày, sẽ hóa thành một cái gì đó giống như yêu… chứ-không-phải-là-yêu! Vậy nhưng, đôi khi những tổn thương mà ta gánh chịu khiến ta nghi ngờ vào mọi thứ, khi những hụt hẫng và vết cứa của những đổ vỡ đã qua khiến ta mất lòng tin vào tình yêu, ta không còn dám yêu nữa. Khi những cảm xúc len lói trong ta là thật, khi ta mong nhớ người ấy là thật, ta đau quay quắt khi nhìn thấy người ấy đau, ta vui như đứa trẻ khi thấy người cười, nhưng ta luôn tự lắc đầu nhắc nhở mình rằng đó không phải là tình yêu đâu. Ta sợ những vết trầy xước làm ta đau, ta sợ những điều xưa cũ lặp lại, ta từ chối yêu thương đến với mình. Nhận định rằng đó chỉ là tình cảm thoáng qua. Nhưng ta ơi, phải làm sao khi ta yêu thương một người từ tận đáy lòng mình, quan tâm đến họ từ những điều nhỏ nhặt nhất, ta chỉ mặc định cho những thứ ấy là tình bạn, là tình thân? Ta hãy cứ sống thật lòng mình chứ đừng trốn tránh, tình yêu nào rồi cũng có lúc được nâng niu. Ta luôn mắc phải những sai lầm như thế, đặt tên nhầm cho những mối quan hệ đi qua trong đời. Điều quan trọng là ta phải luôn đặt trái tim mình tỉnh táo và đợi chờ một thời gian vừa đủ để thấy người ấy có ý nghĩa với ta đến thế nào, đừng lầm tưởng tình bạn, tình thân thiết là tình yêu và ngược lại… đọc xong mơ mơ hồ hồ. Tốt nhất không nên suy nghĩ nó là gì, cứ để mọi chuyện theo tự nhiên, tự nhiên mất đi, tự nhiên đến. suy nghĩ lại càng rối lên các mối quan hệ, có khi mất cả người đang yêu.
Được yêu thoải mái, yêu vợ con, yêu lung tung... Có cái yêu thì bày tỏ ra được, có cái yêu dấu thật kín...
Vào tp lại nhớ tới một bài thơ của Xuân Diệu Yêu là chết ở trong lòng một chút. Vì mấy khi yêu chắc được yêu. Cho rất nhiều xong nhận chẳng bao nhiêu. Người ta phụ hay thờ ơ chẳng biết. Thế bạn không yêu vợ yêu con,yêu gd của bạn sao?
Ý bạn ý là có đc yêu như trước đây bạn ý yêu vợ bạn ý ko? Éc ông này có ý định ngoại tình ^^. Cái lý thuyết đấy thì tự bản thân bạn quuyết định nhé. Có nhiều ng yêu vợ đến khi có con rùi lại lại yêu cả vợ cả con đến hết đời. Nhưng lại có nhiều ng ham của lạ muốn vợ là của mình còn mình là của những con gà mái khác Ko fai là ko đc nhưng đừng nên bạn nhé. Ng ta lúc nào cũng fai có cảm giác bên vợ thì mới hp đc, còn mấy con cave ngoài đường chẳng đem lại đc j đâu, ko khéo còn bệnh tật. Mình vừa lấy vợ đc vài thag, vợ mình có bầu oy. Lâu ko làm j nhưng cũng ko tìm chỗ khác nhé. Ra đường nhìn thấy gái xinh chỉ đc ngắm nhìn và khen xinh chứ đừng có theo nó nhé! Toàn đồ giả đới. Yêu vợ con là hp lắm rùi Ai có ý nghĩ giống mình thì đừng tiếc khi ấn nút ( cảm ơn ) nhé. Tks