Khổ thân một lũ "tinh binh" Chập tối, hàng triệu “tinh binh” của anh chàng nọ đã có một cuộc họp quan trọng. Vị tư lệnh tập đoàn, đuôi dài nhất trịnh trọng lên tiếng: - Hôm nay, chúng ta có cuộc họp khẩn cấp này để tất cả hiểu rằng: chúng ta chưa hoàn thành tốt nhiệm vụ đối với cậu chủ. Bằng chứng là cậu chủ chúng ta vẫn chưa có con, tôi kêu gọi các bạn hãy dũng cảm trong đêm nay, đêm tổng tấn công cuối cùng nhằm duy trì nòi giống cho cậu chủ. - OK sếp! - Tôi sẽ cầm cờ lệnh và đứng đầu đoàn quân, sau hiệu lệnh xung phong, tất cả hãy dũng cảm cùng lao theo tôi “vào thành”. Tiếng hoan hô nhất trí rất khí thế, không khí sôi nổi sùng sục, lệnh tổng động viên được ban hành khẩn cấp, tất cả đều phải “ra trận” không loại trừ bất kỳ ai, ở đâu cũng nghe bàn về chiến dịch tối nay, ai ai cũng phừng phừng khí thế quyết hi sinh vì cậu chủ. Đêm đến, tất cả đều nay nịt gọn gàng, viên tư lệnh đứng đầu hàng quân đùng đùng sát khí, các binh lính đặc công, tinh nhuệ được xếp đầu hàng quân, phía sau là toàn bộ đoàn quân. Khi cậu chủ bắt đầu “yêu” vợ, viện tư lệnh vẫn chưa vội phất cờ, mặt mày ai nấy căng thẳng chờ giây phút quyết định, lúc cậu chủ nhập cung, cũng là lúc khu vực tập trung quân bị chấn động dữ dội. Viên tư lệnh phất cờ và hét to: - Xung... phong... Cả đoàn quân hàng triệu triệu con cùng nhất loạt ào ào lao tới như nước vỡ bờ, phía trước, bóng viên tư lệnh lao thấp thoáng, trông rất dũng mãnh, khí thế tiến công sôi sùng sục, tiếng hét xung phong vang dậy khắp nơi trong đêm tối tĩnh mịch chỉ có hai vợ chồng đang làm công việc mà ai cũng hiểu! Bỗng thấy viên tư lệnh hớt hải chạy ngược trở lại, miệng la: - Chạy, chạy, chạy! Quay lại ngay! Cả đoàn quân rùng rùng tháo chạy hoảng loạn, quăng cả quân trang, cờ phướn vứt tứ tung. Khi chạy về được tới tổng hành dinh, các thành viên vừa thở vừa hỏi tư lệnh: - Đang xung phong ngon lành, sao sếp bỏ chạy làm anh em cũng hoảng hồn chạy theo? Tư lệnh, mặt mày còn xanh, hổn hển: - Trời ơi, đang lao lên, tự nhiên thấy trên trời thò xuống một cái cọc thịt! Lại gần hỏi thăm mới biết nó là cái... a-mi-đan! Không hiểu cậu chủ làm ăn thế nào nữa?