Hixhix.Mẹ mình mới mất cách đây hơn nửa năm bời căn bệnh ung thư....Nếu giờ nghĩ về mẹ,mình chỉ muốn khóc thôi
Ai cũng có mẹ có 1 người tần tảo nuôi con . cay đắng mẹ dành ngọt bùi cho con viết thì tùy chỗ tùy nơi ở topic diễn đàn chung cho sever hà nội mình có thể chém gió nhưng vs 1 envent + đây là sự kiện mang ý nghĩa nhưng tôi không biết lý do sao mà chut topic lập cái event này nhân dịp gì đây 20/10 thì chưa đến ngày của mẹ " day mother' " cũng qua lâu rồi ????? có thể cho mình biết lý do không???? nhận dịp gì mà đáng để viết cả tâm trạng suy nghĩ ??? ngày gì mà tổ chức swuj kiện này vậy
viết về mẹ kính yêu của chúng ta đâu phải cứ 20/10 mới viết được, chúng ta chia xẻ viết nên những dòng suy nghĩ về mẹ của mình,
vậy thì để mình thử sem liệu có hay hơn bài hôm trước không. cái thời gian ấy mong bạn điều chỉnh đi chứ nói thật cái phần thưởng thì nói thật là hok có thú vị thsu vị của mình là đựoc chia sẻ vs mọi người về tình cảm dành cho mẹ . vì thế mong cậu gai hạn đi " không phải để đi kiếm bài viết làm mẫu mà là để có cảm xúc suy nghĩ thật sự .chứ còn mà copy rồi nhái lại nói thật đó không phải là tình cảm thật sự. thôi để mình thử sức xem thế nào chúc Event thành công vậy thì để mình thử sem liệu có hay hơn bài hôm trước không. cái thời gian ấy mong bạn điều chỉnh đi chứ nói thật cái phần thưởng thì nói thật là hok có thú vị thsu vị của mình là đựoc chia sẻ vs mọi người về tình cảm dành cho mẹ . vì thế mong cậu gai hạn đi " không phải để đi kiếm bài viết làm mẫu mà là để có cảm xúc suy nghĩ thật sự .chứ còn mà copy rồi nhái lại nói thật đó không phải là tình cảm thật sự. thôi để mình thử sức xem thế nào chúc Event thành công
Trăm vạn lần con xin lỗi mẹ 31 giờ qua con không ngủ Thức thâu đêm với cuộc sống online tiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoài trong quán net con gục bên bàn phím Trong cơn mơ con thấy mẹ kiếm tìm con lẩn trốn cuộc đời trong máy tính dáng mẹ gầy bên căn nhà nghèo khó chút lương còm mẹ dành gửi cho con Nhưng mẹ ơi ! Tương lai con không còn! con đốt nó từng giờ trong quán net giảng đường kia với con giờ chấm hết 4 tháng rồi con đã đến trường đâu! Tiếng 33 mưa vẫn đổ trên đầu giọng cười nói bỗng làm con tỉnh giấc bên bàn phím mẩu bánh mì khô khốc điếu thuốc tàn và nửa cốc cà fe Bởi cuộc đời bao cám dỗ đam mê không cưỡng được nên thân giờ tàn tạ mắt lờ đờ mặt xanh như tàu lá không bạn bè ,ai cũng lìa xa Lết bàn chân qua dãy phố xa hoa ở trong ví còn 2 nghìn bạc lẻ tiếng 34 con mong về với mẹ nhưng về đâu khi chỉ với 2 nghìn Phòng trọ kia con vẫn phải nợ tiền tiền mẹ gửi con ném vào game hết nếu người ta chỉ một lần phải chêt thì muôn lần con chết vẫn chưa cam Tiếng 35 giữa phòng trọ tồi tàn nghe hàng xóm mở một bài ca cũ bài ca hát về những người xa xứ con ngậm ngùi thương tiếc cuộc đời con Mẹ ơi ! nếu lòng tin ở mẹ vẫn còn thì hãy để 1 lần con làm lại sẽ từ giã thời online mãi mãi dẫu bây giờ kẻ bất hiếu là con Con nằm đây thương dáng mẹ hao mòn Chắt chiu từng đồng, mẹ gửi lại cho con Có tiền rồi..1 phần con trả nợ Phần còn lại con nướng vào đam mê Đam mê ấy ở quê mình không có Lên học rồi con mới biết….mẹ ơi! Dẫu thương mẹ ..con vẫn muốn lên đời Bằng đồng tiền nắng sương…mẹ gửi. Sống trong game con vẫn thường nghe chửi Thằng “vô học”, chẳng lẽ chính là con??? Nhưng đâu phải, con vẫn học đó thôi Chỉ có điều..lên giảng đường thưa thớt Thi học kỳ, cả bảy môn..con rớt Chẳng môn nào con qua được mẹ ơi. Nhưng trong game con lại là hảo hán Là anh hùng trong mắt các..thuyền quyên Sống trong game con có lắm quyền Để con đam mê… và xa dần với mẹ ******* Hôm nay off con về với mẹ Bước ra đường sao lắm đổi thay Trái đất tròn không mãi ngừng quay Chỉ có con..là chìm trong mộng mỵ Tới đầu làng thấy bóng dáng chị Dáng lom khom trong nắng xế chiều Gánh nước đầy trên vai mẹ liêu xiêu Con giật mình..dáng mẹ gầy hơn trước Ngước nhìn mẹ ..con chỉ mong điều ước Con trở về ....là con mẹ ngày xưa Để đỡ đần giúp mẹ lúc sớm trưa Thế giới Online con bỏ lại Để trở về... là con ngày trước Sáng đến trường, chiều dạy gia sư Kiếm vài đồng cho mẹ bớt nắng mưa Và con mãi..là con ngoan của mẹ. Trăm vạn lần xin lỗi mẹ...mẹ ơi!
Trong cuộc đời này, có ai lại không được sống trong vòng tay của mẹ, có ai lại không được chìm vào giấc mơ từ lời ru của mẹ. Mỗi người đều có rất nhiều người mà mình yêu mến. Nhưng mẹ thỳ vẫn là người quan trọng nhất vs họ. Với tôi cũng vậy, mẹ là người mà tôi yêu quý và kính trọng nhất trong cuộc đời này. Tôi yêu mẹ vì trong những lúc tôi ốm nặng, mẹ là người luôn bên cạnh, chăm sóc cho tôi. Mẹ ân cần đút cho tôi từng thìa cháo, từng miếng nước. Mẹ luôn đọng viên, đỗ dành tôi uống thuốc. Năm tôi 4 tuổi, tôi k nhớ rõ nữa, nhưng theo như lời bố tôi kể thỳ năm đó tôi ốm nặng, mẹ luôn bế tôi trong lòng, chăm sóc cho tôi, sút cân vì lo cho tôi. Khi tôi khóc mẹ nhẹ nhàng dỗ dành nhưng tôi k chịu nghe, tôi vẫn khóc và cứ khóc. Nhìn thấy tôi cứ khóc mãi mẹ đau lòng và xót ruột. Và không biết từ lúc nào mẹ đã khóc cùng tôi. Mẹ ôm tôi. Vừa ôm vừa khóc, vưa dỗ dành tôi. Khi nghe được câu chuyện đó từ bố, tôi rất xúc động, tôi càng yêu và quý trọng mẹ tôi hơn. Đối vs tôi, mẹ là ngọn lửa sưởi ấm cho tâm hồn tôi mỗi khi trời giá lạnh. Mẹ là quạt mát quạt cho tôi mỗi khi nắng nóng. Mẹ là vầng trăng sáng soi rọi cho những con đường tôi đi. Mẹ! Mẹ là tất cả đối vs tôi. Tôi yêu mẹ vì mỗi lần vấp ngã mẹ là người đỡ tôi đứng dậy, tiếp sức cho tôi để tôi tiếp tục vững bước trên con đường mà tôi đang đi. Tôi yêu mẹ vì mỗi lần tôi làm sai việc gì mẹ luôn bình tĩnh lắng nghe đầu đuôi câu chuyện. Sau khi nghe xong mẹ luôn ân cần chỉ ra lỗi sai và khuyên tôi sửa chữa. Tôi yêu và kính trọng mẹ vì mẹ là người phụ nữ chịu đựng. Cả cuộc đời, mẹ làm lụng vất vả để nuôi nấng con cái và chăm sóc chồng con. Mặc dù cuộc sống còn nhiều khó khăn. Thế nhưng, mẹ chưa từng than phiền về cuộc sống, về chồng về con của mình, mặc dù tôi là một thằng con trai ngang ngạnh, bướng bỉnh. Tôi còn nhớ, khi tôi học lớp 8, tôi chơi vs đám bạn xấu và thường xuyên bỏ học. Khi mẹ tôi biết, bà không đánh mắng tôi mà chỷ khóc và khuyên tôi k nên chơi vs đám bạn đó nữa. Nhưng vì tính tình ngang bướng, tôi nhất định không chịu nghe theo lời mẹ. Vs cái tính ngang ngược, thiếu hiểu biết cộng thêm sự xốc nổi của tuổi mới lớn tôi đã nói ra những lời bất hiếu, những lời mà người con k nên nói vs bm mình. Sau khi nói xong, tôi bỏ mặc mẹ tôi đau đớn, quằn quại vì những câu nói sắc hơn dao đâm vào lòng mẹ. Đến giờ, khi nghĩ lại chuyện đó tôi vẫn cảm thấy đau lòng, có lỗi vì khi đó k nghe và nói ra những lời bất hiếu vs mẹ. Có lẽ, chuyện đó sẽ mãi là vết thương trong lòng mẹ tôi và cũng là 1 vết hằn trong s2 tôi. Tôi yêu mẹ vì mẹ là bến bờ hạnh phúc của tôi. Mẹ luôn dang rộng vòng tay chờ đón tôi trở về trong sự buồn phiền, mệt mỏi. Mẹ luôn là bờ vai để tôi tựa vào mỗi khi tôi muốn khóc. "Ai còn mẹ, Xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn, Lên mắt mẹ nghe con!" Đó là những lời mà Phật răn dậy mỗi con người. Thật vậy, chúng ta, những người đang được sống bên cạnh mẹ cần phải biết quý trọng và gìn giữ những giây phút thiêng liêng đó. Nếu không sau này chúng ta sẽ phải hối tiếc. Mẹ, tôi yêu mẹ! Ngày mai, khi thức dậy tôi sẽ ghé vào tai mẹ và nói cho mẹ nghe một điều bí mật của lòng tôi: " Mẹ à! Con yêu mặt trời vì mặt trời luôn toả sáng những tia nắng dịu nhẹ, ấm áp cho con mỗi khi con buồn phiền, giá lạnh. Nếu k có mặt trời thỳ cuộc sống của con sẽ mãi tối tăm và u buồn. Và mẹ chính là mặt trời chỷ thuộc về riêng con. Con yêu mẹ nhiều lắm!" Tâm sự thật của tôi 1 năm về trước ^^!
Sự kiện sau khi kết thúc thì cần thời gian để tổng kết và sắp xếp trao giải, các bạn cứ bình tĩnh nhé