ôm qua em đi hái chè Gặp thằng phải gió nó đè em ra Em lạy mà nó chẳng tha Nó đem đút cái mả cha nó vào Bấy giờ em biết làm sao ? Nếu em càng giãy, nó vào thêm sâu Cái gì như thể củ nâu Cái gì như cái cần câu vật vờ Hôm sau em đến vườn chè Kiếm thằng phải gió, em đè nó ra Nó lạy rối rít xin tha Nhưng em cứ đút mả cha nó vào Bây giờ mới sướng làm sao Nên em càng giãy cho vào thêm sâu Giãy sao cho dập củ nâu Giãy sao cho gãy cần câu vật vờ Mười năm thắm thoát trôi qua Gặp lại Phải Gió nó già hơn xưa Mừng như nắng hạn gặp mưa Em đè nó xuống em lừa chim ra Nó nằm nó khóc nó la Em ngồi em bóp mả cha ngày nào Khi xưa củ cứng cần cao Ngày nay củ xẹp cần đau cần xìu
Hôm qua em ngủ bờ rào, có thằng bỏ mẹ nó đè lên em. Lúc đầu nó bảo nó xem, Sau rồi nó đút mả cha nó vào .............